Chương 6: Ổ trúc tốt tổ chim đẹp
Edit: Liễu Quân
Mạc Thiên Hàm đi lại hai ngày mới mua đủ những đồ dùng y cần, lại đốn thêm trúc về làm đồ dùng, điển hình là bàn ghế các loại, kể cả các kiểu tủ bất đồng kích cỡ, có cả giường trúc ngủ vào mùa hè, đệm giường là da sói thượng hạng do chính y chế tác, giữ ấm lại mềm.
Kiếp trước, y cũng có nghĩ tới, nhưng chỉ là một ý tưởng vụt qua, giờ có cơ hội thực hiện nên y hưng phấn tới mức cái gì có thể làm ra đều làm ra hết. Chăn đệm mới mà y làm một lần bốn bộ, dày dặn mềm mại, đúng lúc đắp vào ngày đông, chăn đệm mỏng dùng cho mùa hè cũng có bốn bộ, gối đầu giống vậy. Trong bếp chất đầy đồ đạc, hai cái nồi bự cũng treo lên, y thử rồi, xài tốt lắm. Nồi lớn nấu đồ ăn ra còn thơm ngon hơn bếp điện kiếp trước nhiều.
Nhớ tới phu lang tương lai, y lại làm thêm một bàn trang điểm. Ở đây không có thủy tinh tự nhiên, cũng không có gương tráng thủy ngân, cho nên y mua gương đồng đặt lên, tuy mơ hồ chút nhưng vẫn có thể chiếu ra dáng người. Tháp quý phi và ghế xích đu đều làm hai cái, còn mua vải thưa mỏng nhất hiện có ở trấn trên, dùng làm cửa sổ, như vậy trong phòng vừa sáng vừa phong muỗi, nhất cử lưỡng tiện.
Trong phòng tắm, y xây một bồn tắm lớn, dùng đặt thùng gỗ, có thể để hai người cỡ y cùng tắm, hơn nữa vì để có thể tắm trong mùa đông, y rất để bụng trong công tác giữ ấm.
Lại bớt thì giờ đi đánh vài dã vật ướp sẵn, ít nhất y cũng tự làm ăn chứ. Gạo, mua hai túi, chất đầy vại lúa trong kho, mua hai túi mì, cũng đặt trong kho. Nói là kho lương chứ thực chất là một cái cửa đấu nhỏ, dùng gạch xanh sử dụng cho xây nhà, tuyệt đối rắn chắc. Hơn nữa y còn dán thêm một lớp trúc đã qua sơ chế ở trong, phòng ẩm phòng mốc, còn mỹ quan.
Trong quãng thời gian đó, y còn dành thời gian đi hỏi thăm về phu lang của mình. Phải biết, y cần một cái nhà chứ không phải một “bát lang”, đương nhiên “bát lang” ở đây tương đương với “người đàn bà chanh chua”.
Thật bất ngờ, tin tức về Thu Nghiên ca nhi mà y thu được không hề hỏng bét như trong tưởng tượng. Mọi người đều tỏ vẻ thương tiếc khi nhắc tới tiểu ca nhi này. Phụ thân và cha mất sớm, y được thúc phụ và thúc thúc nuôi lớn. Hiển nhiên, căn nhà và đất đai cha mẹ để lại cho hắn đều giao cho thúc phụ và thúc thúc quản lý.
Nhưng thúc phụ và thúc thúc của hắn có tâm địa bất lương, vì để được trồng trọt trên đất của hắn thêm mấy năm mà lôi kéo đứa nhỏ tới mười chín tuổi vẫn không hứa gả cho ai. Cuối cùng, thôn trưởng không thể nhìn nổi nữa mới xin “Hồng ca tử” phụ trách quan phối trong huyện tìm người cho Thu Nghiên, không cầu đại phú đại quý, chỉ cầu cường kiện, có thể chăm sóc Thu Nghiên ca nhi là được.
Có người nói Thu Nghiên rất đẹp, nhưng hình như chân hắn có tật, đi hơi thọt, nói là khi bé gẫy chân, sau khi khỏi rồi cũng không đi đứng lưu loát lại được. Cộng thêm tâm tư kín đáo của thúc phụ và thúc thúc hắn, cho nên hôn sự của hắn mới bị lùi lại tới tận giờ.
Khó trách ngày thành hôn định ở mùa thu. Khi đó, đồng đã gặt xong, bọn họ không thể bắt Thu Nghiên làm gì nữa. Nhà đó tính giỏi thật.
Mạc Thiên Hàm vừa góp từng viên gạch nhỏ cho cái ổ nhỏ của mình, vừa chuẩn bị cho công tác hôn lễ. Thu Nghiên bên kia không có song thân, nên y không cần tới nhà họ bái kiến nhạc phụ nhạc ca, chỉ cần đúng ngày đến từ đường nhận người về là được.
– – – – – o0o – – – – –
Tháp quý phi
Ghế xích đu
= = = = o0o = = = =
Lời người biên tập: Cũng có thử seach cửa đấu là cái gì nhưng không tìm ra, híc